LỜI NGỎ : dienbatn sẽ đăng lại một số bài viết hay của các ACE thế hệ trước từng làm mưa làm gió trên các diễn đàn Huyền thuật. Việc này nhằm ôn lại những kỷ niệm xưa cũ , và cũng thầm nhớ lại và tri ân những đóng góp của họ vào tri thức Huyền thuật của nước nhà. dienbatn chỉ chỉnh sửa một số lỗi chính tả ,còn để nguyên chất giọng vùng miền của họ.Xin chân thành cảm ơn các tác giả.
CHUYỆN XƯA TÍCH CŨ . CẦU CƠ CỦA ANH ĐẠO KỲ.
CHÚ THÍCH :
Anh DAOKY ( Đạo Kỳ - Lá cờ Đạo ) có tên thật là anh Ba Nê , pháp danh là Thiên Nhiên Kỷ - Thiên Nhiên Ngộ . Là người theo phái THIÊN KHAI HUỲNH ĐẠO , từng tu tập tại LIÊN HOA CỬU CUNG - THỦ ĐỨC . Anh DaoKy là một trong 2 người giới thiệu TS NGUYỄN HOÀNG PHƯƠNG nhập THIÊN KHAI HUỲNH ĐẠO tại LIÊN HOA CỬU CUNG và cũng là một trong 2 người làm lễ quán đảnh cho dienbatn , ( Vị thứ 2 là anh Thiên Bảo ) . Anh DaoKy mất tại xã Xuân Hiệp- Huyện Linh Xuân- Quận Thủ Đức vào tháng 8 / 2006. Anh đã để lại rất nhiều bài viết có giá trị trên nhiều Diễn đàn . Trước khi mất khoảng 4 giờ , anh DaoKy còn có bài thơ vĩnh biệt mọi người rất cảm động .
"Vô thường định luật cuốn phăng
Luân hồi sinh tử vết lăn bụi trần
Ta em chấp cánh thiên thần
Chân như diệu hóa bước lần viên không."
Lịch sử việc cầu cơ chắc có từ thời Thượng cổ ,từ khi loài người biết rằng mình quá bé nhỏ trưiớc Vũ trụ thiên nhiên , bé nhỏ trước những Thiên tai Địa ách. Thế là họ bắt đầu tìm hiểu cái gì nằm sau những cơn địa chấn, đông tố , lũ lụt . Sau cả đời tìm hiểu và họ đúc kết những kinh nghiệm sống , cũng có thể họ có năng khiếu nghe hiểu được ý muốn của các Đấng thiêng liêng hoặc Quỷ Thần. Thế là họ bắt đầu sùng tín những vị Quỷ Thần có thể ban phúc hay họa cho họ. Những người này sau trở thành Tiên tri cho dân Bộ lạc ( Cũng như Thánh MOISE của dân Do Thái đã nghe được lời nói của Chúa Trời và lời nói của ông nói ra mượn ý của Chúa Trời ). Các bạn biết các vị Tiên tri được dân Do Thái xem như những nhà quý tộc và tôn sùng làm Tộc trưởng. Ở Việt Nam chúng ta thời Hùng Vương , tức cách đây gần 5.000 năm cũng có những ví dụ như thế , nên các Dòng , Chi Hùng Vương đều phải học hành các môn như : Kinh Diệc, Huyền thuật , Y thuật …Đến các vị Tư tế trong những ngôi Đền thờ Hùng Vương đều biết việc Đồng thiếp vào cõi Âm để tìm hiểu và liên hệ các vong hồn người quá cố ( do sự hoài niệm đến người đã chết ). Hiện tượng này đến nay ở Việt Nam vẫn còn có một số ông bà Đồng bóng mà người ta cho là mê tín dị đoan.
Như vậy là Nhân loại đã có ý thức về một Thế giới chưa thể nào thấy hoặc chứng minh bằng Khoa học hiện nay , nhưng lại có thật . Con người muốn tìm hiểu hay liên hệ với thế giới ấy bằng Tâm linh qua những cuộc Cầu Cơ hay nĐồng Thiếp , tiếp Điển để biết được ý từ những Đấng thiêng liêng.
Vào Thế kỷ 18 tại nước Pháp đã xuất hiện một Tôn giáo Cầu cơ và gọi là Thần linh học , sau đổi tên thành Thông Thiên học . Những bài vở , kinh nghiệm của Giáo phái này còn truyền đến nay đã hơn 2 trăm năm.
Các bạn có đọc trong Thánh Kinh Cựu Ước có đoạn nói về Ô.Moise đã nghe được và dẫn dắt dân tộc Do Thái làm theo ý của Thiên Chúa? Đó là giai đoạn nhân loại được Thiên Giao, từ đó mãi về sau này cũng có các đồng tử ( là những người mở được năng khiếu đặc biệt) tiếp được các nguồn điển minh triết dạy dổ nhân loại hướng tiến hoá tâm linh . Ở châu Âu không phải là truyển dẫn mà họ tự học hiểu theo cách "mặc nhiên" của Thiên Tính (vì thời xa xưa đâu có ai có phương tiện đi truyền bá như thế đâu ?). Trong thế kỷ XX vào năm 1898 tại Mỹ có một Cựu Thủy thủ tên Morgan Roberton ông ta đã mô tả một cảnh đắm 1 chiếc tàu khổng lồ (Titanic), cho mãi đến ngày 10-04-1912 thì mới xảy ra tai nạn đắm con tàu Titanic.
Linh Mục Aristochele vị Linh Mục này tiên đoán vụ mưu sát TT.Reagan, thảm hoạ nhà máy điện hạt nhân Chernobyl nước Nga.v.v...
Tại Pháp nhà tiên tri lừng danh Missel Nostradamus đã mở năng khiếu thấu thị tiên tri những vấn đề thời cuộc toàn cầu bằng những tác phẩm thơ nổi tiếng của ông cho mãi đến nay mới giải mã một phần nào.
Ngay cả Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm ở VN. vào thế kỷ 16 cũng là người mở được giác quan đặc biệt Ông đã có những tác phẫm tiên tri cho thời thế .
Thời Hùng Vương cách đây gần 5000 năm, dân tộc Việt nhiều người có năng khiếu như thế, các vua Hùng cũng biết Ảo Thuật, Huyền Thuật, Việt Dịch.Nên trong sử ký TQ có đề cập đến ". . .Thời vua Trang Vương nhà Chu : "... ở đất phía nam đất "Kinh Diệc" (Kinh Việt) có vị Tù Trưởng Bách Việt dùng ảo thuật thu phục rất nhiều Bộ Lạc quy tụ về cùng rồi tự xưng là Hùng Vương..." Ngoài các vua Hùng còn có các Thầy Tư tế trong các ngôi thờ các vị Tiên Vương,Ông Bà,các vị Thần Thiêng liêng và Nhân Thần. Trong các nghi thức cúng tế họ thường dùng Đồng tử đi thiếp để liên hệ với cõi Âm.
Như thế chúng ta thấy rằng khả năng của con người có thể nhìn thấy tương lai bằng tâm linh của chính mình nên gần đây ở Châu Âu có một môn học gọi là "Tương Lai Học". Nhưng làm sao con người nhận được những thông tin như thế ?
Thưa các bạn ! Hiện tượng thu được các thông tin từ vũ trụ từ cầu nối bằng chiều không gian "X"? đó là chiều không gian liên kết. Chúng ta luôn bị giới hạn trong ba chiều không, thời gian, nên việc tiếp nhận câu thông các nguồn thông tin tín hiệu vũ trụ mới khó khăn, cũng có nghĩa là chúng ta không thể đơn thuần chỉ làm một chiếu máy thu sóng mang thông tin vũ trụ, trừ trường hợp những người có chức năng thuần chỉ làm mỗi một việc là thu nhận tín hiệu từ vũ trụ như "Đồng tử" chẳng hạn. Trên một cơ sở vĩnh cửu ba thời: Tương lai, Quá khứ, Hiện tại nên chúng ta rút ra kết luận : - Chúng ta tồn tại luôn và "bất tử" thẩm thấu vào các chiều của thời gian bằng một tập hợp "Trường & Chất" ? cho dù hiện nay có nhiều ý hệ phản bác không công nhận việc có "Linh hồn". Ta cũng hiểu được rằng con người và vật chất là toàn đồ năng lượng của vũ trụ hiện tại , việc "TỤ" là tích kết thành hình thể, khi "TÁN" là giải toả năng lượng, sự vật đều có quan hệ hổ tương lẫn nhau như thế giới bản tính Vật Lý gồm : " Sóng và Hạt " khi chúng ta còn đang sống sinh hoạt tức là chúng ta đang liên kết giửa " Trường Và Chất" với vũ trụ. cũng có nghĩa là chúng ta mang hai tính chất chủ thể và khách thể - Chủ thể là phần tâm linh, còn khách thể là phần vật chất thể xác vậy! Nên một người sau khi rời bỏ thế giới hiện tại thì phần Chủ thể rời bỏ Khách thể mà trở về hội nhập lại với tổng thể Đại Linh Hồn vũ trụ ( Một sự hội nhập nhưng chưa thuần hoà tan)
Tóm lại việc "cầu cơ" là nối cầu thông công cùng thế giới vô hình là một chuyện có thật linh ứng vô cùng nên nó rất có lợi nhưng cũng rất có hại. Như vậy "bộ máy thời gian trong Bộ Đầu" của chúng ta có khả năng viễn du trong chiều khộng gian "X" ( Tâm Linh )
Daoky có dịp tham gia trong buổi Cầu Cơ ma, lúc đó cả bọn sử dụng một bộ đồ nghề như cách sau :
“ Chơi cơ bắt buộc phải có hai dụng cụ đó là BÀN CƠ và CƠ. Bàn cơ là một miếng bìa cứng, khổ lớn. Bàn cơ lúc mới chơi, cơ chạy rất khó, nhưng nếu chơi lâu, bàn cơ sẽ trở nên trơn láng hơn, cơ sẽ dể dàng di động khi hồn nhập. Vì thế bàn cơ phải được giữ kỹ để có thể dùng lâu năm, không nên thay đổi luôn. Vật cần thiết thứ hai là cơ. Cơ là một mãnh ván hình trái tim, thường do ván hòm lâu năm khắc thành. Ván hòm được khai quật từ những mồ đã xưa khoảng 30 năm trở lên, mang nhiều tử khí do xác chết bốc rạ Nếu đục làm cơ sẽ rất tốt, vì các hồn ma rất thích mùi âm vị diệu . Cơ dùng phải cố giữ mùi trầm u-uẩn, không nên chùi rửa luôn để hồn hoang dễ nhập vàọ Nếu ván hòm khó tìm, quí bạn có thể dùng bằng một đồng xu đồng chì hoặc ván thường thứ lâu năm cũng được, nhưng phần linh nghiệm sẽ ít hơn.
Trong cuộc chơi chia làm 2 nhóm ngườị Một nhóm là đồng tử và một nhóm là Thị Quan. Đồng tử phải có ít nhất 3 người hay nhiều hơn tuỳ theo mặt cơ lớn nhỏ. Đồng tử phải là những người chưa lập gia đình, nếu là trẻ nít, 10, 12 tuổi thì càng tốt. Đồng tử không nên cùng phái mà phải lẫn lộn nam nữ. Nếu có ba người thì 2 trai 1 gái, nếu có 5 người thì 3 trai, 2 gái, nghĩa là số nam phải nhiều hơn số nữ. Nhóm thị quan thì chỉ ngồi ngoài để quan sát. Trong số đó chỉ có một người lớn tuổi nhất được quyền vấn đáp với hồn gọi là chủ cơ.
Chơi cơ cần phải chọn nơi thanh vắng. Nơi tốt nhất là những nghĩa địa hay nhà mồ. Trong lúc chơi phải cấm ngặt chó hoang đến gần hay trẻ con la khóc. Người chơi không được mang những vật dụng như chữ vạn, dâ’u thánh giá, hay màu cho’i rọi dạ Vì các hồn sẽ sợ mà không dám nhập.
Thoạt tiên, chủ cơ thắp 3 cây nhang đưa qua lại ngang bàn cơ sao cho hương thơm toả khắp nợi Miệng đọc lời khấn. Lời khấn đọc sao cũng được, miễn là thành thật . Nhưng ngày xưa để tăng phần long trọng cho buổi lễ, các bài cầu cơ thường đọc to lời khấn bằng văn vần được truyền tụng lâu đờị Bài cầu cơ đó được biết như sau:
Bài Cầu Cơ
Hồn nào ở chốn non bồng
Qua đây hồn cũng vui lòng ghé chơi
Dầu hồn dạo khắp mọi nơi
Ghé đây đàm đạo chuyện đời trần gian
Cảnh tiên hạc nội mây ngàn
Làm cho hồn cũng ngỡ ngàng kém vui
Cảnh tiên xa lạ bùi ngùi
Sao bằng cảnh tục hồn vui vơ’i người
Đờn ca múa hát vui cười
Trà thơm bánh ngọt trái tươi đãi hồn
Hồn ơi hãy ghé qua đây
Tâm tình trăng gió nước mây vơ’i hồn
Gió to sóng cả dập dờn
Hồn đi lẻ bóng hoàng hôn một mình
Qua đây bè bạn thêm xinh
Ghé đây bè bạn kết tình âm dương
Hồn dầu ở mấy đường cách trở
Nghe lời cầu xin chớ đắn đo
Mâ’y lời tâm sự nhỏ to
Hồn ai qua đó thấu cho tấm lòng
Hoặc hồn ở bể sông ngọn suối
Hoặc hồn chơi bụi chuối cành đa
Hoặc hồn nương bóng chiều tà
Hoặc hồn lẩn quất la đà mây xanh
Hoặc hồn ở đầu gành cuối bãi
Hoặc hồn dầm mưa dãi gió mãi
Hoặc hồn vấn vít với ai
Hoặc hồn phiêu lãng lạc loài đâu đâu
Hoặc hồn ở dưới hồ sâu
Hoặc hồn lơ lửng bên cầu gió đưa
Hoặc hồn bị gió mưa dồn dập
Hồn lạnh lùng tràn ngập cô đơn
Hồn ghé lại nguồn cơn cạn tỏ
Hồn đừng ngại đường xa bóng nhỏ
Hồn cùng ta mở ngỏ treo lời
Hồn về ẻo lả chơi vơi
Cùng ta tâm sự chuyện đời muôn năm.
Trước khi đọc lời khấn thì Đồng tử phải để tay vào cơ. Nên để nhẹ tay vì quá nặng hồn sẽ không đủ sức kéo . Mắt nhắm, miệng cũng đọc nhẩm lời khẩn như cơ chủ.
Vì là lần đầu tiên, nên hồn sẽ ngại mà chẳng dám vô. Nên nếu đợi lâu mà chẳng thấy động tịnh gì cả, thì phải kiên nhẫn đọc đi đọc lại lời khấn nhiều lần. Lần chơi đầu phải ít nhất là nữa tiếng mới có hồn nhập, nhưng nếu ở nghĩa địa hay chỗ vắng vẻ thì sẽ nhanh hơn.
Khi hồn bắt đầu nhập, cơ chỉ hơi rung rung và khoảng vài phút sau từ từ di chuyển. Lúc bấy giờ chủ cơ mới cắm nhang vào lon gạo ở trước bàn cợ . Tuyệt đối không nên la hét hay reo mừng, vì lúc này là lúc hồn mau thăng (biến mất) nhất. Nên dặn kỹ đồng tử ảnh hưởng rất nhiều đối vớii hồn. Khi mới nhập, thường thì cơ sẽ chạy một vòng quanh bàn, sau đó sẻ trở về chỗ cũ để đợi chủ cơ hỏi .Trong lúc cơ đang chỉ câu đáp, Đồng tử vẫn nhắm mắt, vì nếu Đồng tử nhìn thấy cơ chạy, đoán trước câu đáp hoặc buồn chán lơ đãng, cơ sẽ chỉ một câu trả lời hết như (không giống như) ý đoán trước của đồng tử.
Trong khi cơ chỉ câu nói hay trả lời thì nhóm Thị Quan có phận sự ráp vần, ghi chép để đưa cho chủ cơ xem. Lúc ráp vần chỉ nghĩ trong đầu mà không nên nói ra, ví dụ : nói nhỏ cách nào hồn vẫn chỉ sai lạc cho nên cần phải thận trọng .
Khi bàn cơ được giáng nhiều lần tức là đã thuần phục, đó là lúc cơ đã quen rồi, chừng đó đồng tử có thay đổi hoặc ít hơn còn độ 2 cô cậu một nam một nữ cũng được, cơ củng nhập như thường.
Trong khi cầu cơ, và đã được hồn nhập tức giáng cơ, thì anh em chơi cơ có thể bày đồ vật cúng rất tốt. Không cần lễ mễn trịnh trọng, mà chỉ cần bày biện món ăn ra gần bàn cơ khấn váị .Thí dụ rút thuốc đốt, rót ly nước trà, ly rượu, trái cóc, trái ổi … hoặc lỗ tai heo, bao tử heo, dồi trường phá lấu, mua về mở gói ra để cạnh bàn cơ và mời hồn.
Khi cơ thọ hưởng tài vật, thì cái cơ chúi đầu vào đó một chút.
Hồn hút thuốc, có khi cơ xoay về chỗ điếu thuốc đang cháy làm cho ánh lửa bừng lên y như có người hút, thấy mới dễ sợ .
Chơi cơ ma là như thế. Từ bài cầu cơ tơí cách làm bàn cơ, con cơ đều có tánh cách u-uẩn âm trầm. Tuy nói là có ma, chớ kỳ thật có nhiều hồn giáng cơ rất có phong độ tiêu cách. Thí dụ như hồn của Lư Khắc nhàn tiên kể trong kinh nghiệm cầu cơ thư hại Hồn này giáng cơ rất trác tuyệt . Cho nên chơi cơ tuy cầu cơ ma nhưng cũng gặp được hồn sáng suốt . Thêm vào đó hồn cũng biết trước nhiều việc rất hữu ích , có khi hồn mách bảo những điều mình cầu xin rất trúng.
Chơi cơ hồn về, hoặc no’i hoặc không chớ chẳng bao giờ hồn no’i xa no’i gần, úp mở. “
Đến 17hoo cả bọn Daoky vào nghĩa địa hoang tìm một nơi sạch sẽ trải bàn cơ, bày lễ vật đốt nhang sì sụp khấn vái, sau đó cả ba đứa của mình đặt tay vào khoảng 5' sau thì cơ bắt đầu chạy. Lúc đầu Daoky còn nghi chắc mấy anh bạn mình đang chơi mình đây? Nhưng rồi sự viêc lạ lùng xảy ra làm cả ba đứa nhìn nhau như ngầm dò hỏi tất cả bấy giờ biết rằng đây là thật chứ không phải đùa, bất giác Daoky nghe có luồng ớn lạnh chạy từ đầu xuống xương sống, ngón trỏ tê rần . . . .
trong lúc cả ba đang phân vân lo lắng thì cơ chạy qua từng ô chử ghép thành chử "GIÁNG". Anh bạn Q. lớn tuổi của bọn mình bèn hỏi :
-Hồn nào nhập cơ hảy xưng tên họ, tuổi tác,chết vì nghiệp gì, đẳng cấp trong cõi Âm.
-Trần thị thuý Nhung,20 tuổi,xe đụng chết,vong hồn Quỷ.
Cơ chạy đến đây cả ba đứa nghe lạnh tóc gáy còn daoky thì cảm thấy có cái gì chạy rần rần ở vùng xương sống, cả bọn đè nén sự sợ hải hỏi tiếp :
-Vong hồn quê quán ở đâu ?
-Đà Nẳng.
-có lẻ thân xác chôn ở đây ?
-Không
-Vậy tại sao tá vô cơ ở đây được?
-Vì hạp điển.
-sao không ở quê hương mà đi lung tung chi vậy?
-Hồn không muốn thế , vì nghiệp lực nên hồn vất vơ nay đây mai đó, không cưởng lại được!
-vậy hồn hảy cho chúng tôi biết tên họ ba tụi tui?
-Biết chứ người thứ 1 tên Q, thứ 2 tên T, thứ 3 tên K !
Vong hồn nói trúng tên của bọn mình mới ớn chứ! Nhưng cả bọn chống chế lại bảo là nói chưa đúng.
-Khi ở dương gian nói xạo người ta tin vì không có gì kiểm chứng, người Âm giới đọc được suy nghĩ của các người đó!
-Khi nảy hồn nói là hạp điển là sao ?
-Thần khí các người ôn ấm lắm!
-Bộ cõi Âm lạnh lắm sao?
-Lạnh lẻo vì không có ánh sáng !
-vậy tối thui thì hốn đâu có thấy đường đi?
-Có ánh sáng lờ mờ như bây giờ vậy !
-Ở cõi Ậm có sinh hoạt như Dương gian ?
-Có, người nào ở Dương thế làm nghề gì thì ở đây theo nghiệp ấy sinh hoạt!
-Ở cõi Âm nghe nói có họp chợ mua bán ?
-Đã nói ở Dương thế làm gì thì xuống cõi Âm thì hồn cũng sinh hoạt như thế!
-Nghe nói cõi Âm cũng có Quỷ sứ hành hạ tội nhân ?
-Điều này hồn chưa biết, có lẻ họ bị nghiệp nặng nên giam giử hành hạ ở cõi sâu hơn.
Mãi hỏi lăng nhăng xem đồng hồ thì đã 20h00 rồi,cuộc cơ đàm với Quỷ kéo dài gần 3 giờ,trời bây giờ thì tối mịch thỉnh thoảng nghe tiếng cú rúc, tiếng sột soat trong những lùm cây đen kịt trước mặt, làm tăng vẻ không gian chết chóc ma quái lởn vởn bao trùm trong nghĩa trang daoky nghe lạnh lạnh cả người nồi gai ốc. daoky và 2 ông bạn không dám hỏi nửa bỏ tay ra khỏi miếng cơ cả bọn kéo nhau ra khỏi nghĩa địa, ra đến đường cái làm một số người đi đường nhìn thấy bọn mình họ hốt hoảng.
Từ hôm ấy trở đi trong lòng daoky bị ám ảnh bởi chuyện vong hồn cô gái tên Nhung bị chết thảm tá cơ đó! Nhưng không biết cảnh giới bên kia như thế nào mà vong hồn không thể tự chủ được ?
Các bạn có hiểu vì sao không ?
Một tuần sau hai ông bạn mình đến nhà rủ mình vào nghĩa địa cầu cơ tiếp tục.Daoky nghe nói ngại quá vì sợ ma nên từ chối, họ nói lần này tụi mình có bùa trấn rồi không sợ ma cỏ gì cả, Q và T cứ nài nỉ mãi cuối cùng mình đành khăn gói lên đường với họ , vào nghĩa trang lúc này khoảng 17h30 tức là trể hơn lần trước 30'.
Cả bọn làm xong thủ tục rồi đưa tay để nhẹ lên Cơ, chưa đầy 1' thì cơ bắt đầu di chuyển ráp thành chử "NGƯỜI QUEN", cả bọn thắc mắc không biết ai đã chết mà lại quen với mình ? Q lớn tiếng hỏi :
-Người quen là ai ?
-Nhung !
Bây giờ cả bọn thở phào thấy hơi vui vui, Q hỏi tiếp :
-Hồn chưa đi nơi khác sao ?
-Cũng nhờ các người đó !
-Nhờ là nhờ như thế nào?
-Nhờ các người sưởi ấm thần khí!
-Thần khí là cái quái gì ?
-Có nói cái người cũng không hiểu, hôm nay ngoài tôi củng có hai người nửa muốn nhập cơ đó !
-Họ nhập cơ để làm gì, chúng tôi chỉ cần nói chuyện một vị mà thôi ?
-Không biết, bây giờ thì trong này họ dang kéo đến đông lắm thăng!
Chưa kịp nói gì thì vong hồn ấy đã thăng rồi, bổng dưng cơ chuyển động mạnh mẻ dử dội hơn trước chạy lung tung chẳng ghé chử nào cả, trong lòng cả bọn phân vân bổng gió lạnh nổi lên khua cây cối xung quanh ào ào, trời thì tối leo lét ngọn nến chừng sắp tắt, bấy giờ daoky nghe tiếng của Q. châm một tràng tiếng gì đó mình không rỏ, rồi ú ớ la sảng lên và T cũng thế ! Daoky kinh hoảng quá đứng lên phóng một mạch bất kể mồ mả, chạy thẳng ra đường cái nhìn thấy ánh đèn đường và có người qua lại daoky mới bớt sợ rồi đứng đó đợi hai ông bạn cầu cơ của mình. Gần 15' sau mới thấy Q đi ra theo sau là T, mình mới hỏi Q. " Ông thấy gì mà la sảng hồn như thế ?" , Q không trả lời hình như không nghe thấy mình hỏi bỏ đi một mạch về nhà, đang lúc kinh hoảng rồi lại thắc mắc đợi T đi đến gần mình gương mặt T trắng bệch dưới ánh đèn đường daoky mới hỏi chuyện xảy ra khi nảy , T trả lời vừa sợ vừa nhát gừng : " hồi nảy...tao thấy ma mặt mày của nó xanh có vằn có vện, mọc nanh hai bên, gương mặt nó to như bánh xe hơi... sợ quá tao muốn bỏ chạy như mày nhưng không hiểu sao hai chân như bị chôn dính vào đất... tao bò tao la sảng mãi một hồi mới chạy được ra đến đây, còn Q nó kỳ lạ lắm!"
Từ đó trở đi daoky không còn có dịp trở lại đó cầu cơ ma nửa, cả bộ đồ nghề bỏ trong nghĩa trang cũng không dám trở lại lấy . Vài năm sau Q. thì bỏ chương trình ĐH vì lý do sức khoẻ, còn daoky và T học xong mỗi đứa đi làm một nơi cũng ít khi được găp, một kỷ niệm kinh hoàng nhớ đời.
Cách đây khoảng ba năm tình cờ daoky gặp những Cao Nhân ( Những Đạo Sĩ trong Đạo Cao Đài ).Mình có kể vể việc cầu cơ ma của bọn mình cho các vị ấy nghe, các vị ấy bảo : "Cũng may cho các cậu, nếu không thì con Quỷ cái ấy tiếp hết tinh, khi, thần của ba cậu thì các cậu dở sống dở chết và con Quỷ ấy sẽ thành Tinh nó sẽ tiếp tục hại những người khác nửa , khi thành Tinh nó chủ động đi tìm người hạp với nó để thu rút tinh khí chứ chẳng phải như các cậu đi tìm nó đâu !
Nghe nói như thế mình mới hiểu ra bọn mình giúp nó trong lúc tiếp điển thì nó rút phần dương khí và mình thì hút lại âm khí của nó, như vậy Q. chính là nạn nhân đầu trong bọn mình ( Bây giờ thì Q. tàng tàng dở hơi như mấy ông Đạo sĩ đã nói ) thật hú hồn.
Mấy ông Đạo sĩ bắt đầu kể về Cầu Cơ của Đạo Cao Đài như sau :
0 comments:
Đăng nhận xét