Giữa xã hội Trung Quốc hiện đại, vẫn còn tồn tại những hủ tục lạc hậu, đặc biệt là ở nhiều vùng quê xa xôi, hẻo lánh, và minh hôn là một trong số đó.
Minh hôn, hay còn được biết với tên âm hôn hay đám cưới ma, là một hủ tục ghê rợn của người Trung Quốc xưa. Đám cưới này là sự kết duyên giữa 2 người đã khuất hoặc 1 người vừa mất và 1 người đang còn sống.
Trên thực tế, minh hôn vẫn còn đang diễn ra tràn lan ở các vùng nông thôn Trung Quốc như Sơn Tây, Thiểm Tây, thậm chí là ở Quảng Đông, Giang Tô hay Chiết Giang. Minh hôn đã tồn tại suốt mấy trăm năm, bởi nhiều người Trung Quốc trước đây cho rằng lúc còn sống mà chưa lập gia đình là một chuyện vô cùng đáng tiếc, người xấu số qua đời khi còn trẻ thì ở âm phủ nên được "bồi thường", do đó mới xuất hiện tục minh hôn.
Ở Sơn Tây những năm khai thác than đá phát triển, từng có rất nhiều đàn ông chết khi khai mỏ. Sau khi chồng chết, nhiều phụ nữ có điều kiện đều tìm cách tái giá, vì để "trấn an" người chồng dưới suối vàng, họ thường sẽ chủ động mua cho chồng "vợ bé" thông qua hình thức minh hôn.
Có hai kiểu minh hôn: 1 là hai gia đình có người chết đồng ý minh hôn sau đó tiến hành hợp táng, 2 là thông qua người môi giới, mua xác phụ nữ trẻ sau đó lén lút hợp táng, người mua thường không quan tâm đến nguồn gốc của thi hài. Khi thi thể biến thành một thứ hàng hóa hái ra tiền, tất nhiên sẽ dẫn đến một loạt hệ lụy xã hội. Có kẻ lén lút bán thi hài người thân, có kẻ đào trộm mộ, thậm chí còn có kẻ bí quá hóa liều giết người để lấy thi thể đem bán.
Giết người lấy xác bán cho "bà mối" minh hôn
Năm 1998, Tống Thiên Đường (53 tuổi, người huyện Lâm Chương, thành phố Hàm Đan, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc) bôn ba giữa Lâm Châu, Hà Nam và huyện Thiệp, Hàm Đan buôn bán dược liệu. Lúc đó tại Hàm Đan, việc tìm cho con trai, cháu trai bất hạnh qua đời một "cô dâu ma" không phải chuyện hiếm gặp. Bởi vậy, thi hài những cô gái trẻ trở thành một món hàng hời, mỗi bộ thi hài như vậy có thể bán được 1.000 tệ (tương đương 3,5 triệu đồng).
Nhận thấy đây là một cơ hội kiếm tiền nhanh chóng, gã họ Tống lập tức nảy ra ý định trộm mộ lấy thi hài đem bán. Khi Tống Thiên Đường đang trộm mộ một người phụ nữ trong thôn mới bị bệnh chết, hắn bị công an bắt quả tang và phạt 2 năm tù.
Sau khi ra tù, hắn sống qua ngày nhờ nghề buôn bán chó, rồi không cẩn thận bị phạt 5.000 tệ (tương đương 18 triệu đồng). Đang cơn túng quẫn, hắn bỗng nhận được một cuộc điện thoại từ khách quen muốn mua một thi thể phụ nữ. Nhưng xui cho hắn, lúc đó người chết trong thôn đều đã hỏa táng cả, cho nên "đơn hàng" vẫn bị ghim lại, chưa thể thực hiện được.
Năm 2003, một người đàn ông họ Thân ở huyện Thiệp, tỉnh Hà Bắc có mẹ già vừa mới qua đời. Ông ta muốn đưa mẹ về hợp táng cùng cha, nhưng vì mẹ ông ta đã tái giá nên phía gia đình bên nội không đồng ý đưa bà về mai táng chung. Bất đắc dĩ, ông Thân mới phải đi mua một "cô dâu ma" để an ủi cha mình nơi chín suối.
Năm 2007, ông Thân quen biết Tống Thiên Đường và ngỏ ý muốn mua một bộ thi hài phụ nữ.
Buổi chiều hôm ấy, trên đường từ huyện An Dương, tỉnh Hà Nam bán chó về, Tống Thiên Đường nhìn thấy một người phụ nữ tầm hơn 40 tuổi có vấn đề về thần kinh tại giao lộ Bách Trang. Hắn nhanh chóng lừa người phụ nữ đáng thương ra một nơi vắng vẻ ngoài thôn bóp chết rồi giấu tại một cánh đồng hoang. Sau đó, hắn đem thi thể người phụ nữ xấu số bán cho ông Thân, thu về 3.000 tệ (khoảng 10,6 triệu đồng).
Cảm thấy con đường làm ăn vô cùng thuận lợi, Tống Thiên Đường đã giết thêm 5 người phụ nữ khác với thủ đoạn tương tự. Toàn bộ số tiền kiếm được từ việc bán thi thể hắn đều đầu tư vào nuôi chó.
Hắn khai nhận: "Tôi ra tay rất nhanh, nạn nhân không có cơ hội cầu cứu. Mỗi lần giết được 1 người, tôi đều bán cho mấy "bà mối" minh hôn, bọn họ cũng có hỏi nguồn gốc thi thể, nhưng tôi đều nói dối rằng bị bệnh chết, bị người nhà vứt bỏ. Tôi giết nhiều người như vậy nhưng thực tế tiền tới tay không đáng bao nhiêu, 6 thi thể tổng cộng không đến 20.000 tệ (tương đương 71 triệu đồng), phần lớn lợi nhuận thu được đều rơi vào tay "bà mối". Nếu tôi không bị bắt, có lẽ đã có thi thể thứ 7, thứ 8..."
0 comments:
Đăng nhận xét